Xuất phát từ
tình yêu tươi đẹp, anh T và chị S kết hôn với nhau, có đăng ký kết hôn trên cơ
sở tự nguyện, đúng quy định pháp luật. Sau khi kết hôn, vợ chồng anh T yêu
thương nhau và sinh được hai người con chung, cùng bảo nhau nuôi dạy con cái,
phát triển kinh tế gia đình, trong nhà lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.
Thời gian cứ
trôi qua, vì sự sao nhãng, anh T đã vơi đi sự quan tâm của mình với vợ, nên đầu
tháng 3 năm 2022 chị S đã xao động trước sự quan tâm của người đàn ông khác.
Cũng từ đó, chị S thường trốn chồng qua lại với người đàn ông kia, thời gian rảnh
họ nhắn tin tâm sự với nhau. Dần dần lạ thành quen, tình cảm mặn nồng.
Vào một đêm giữa
năm 2022, theo tiếng gọi tình yêu, chị S đã để lại hai con nhỏ ở nhà và đi đến
rừng vầu để gặp người yêu (anh D). Khi họ đang gần gũi với nhau thì bị anh trai
của anh T là anh X đi soi ếch phát hiện. Anh X đã đề nghị chị S cùng anh D về
nhà anh T để giải quyết việc gia đình. Khi về đến nhà anh T, có đông đủ mọi người,
anh X đã nói lại tất cả sự việc mình đã thấy. Lúc này anh D và chị S đã biết là
mình sai, nhưng hai người cho rằng yêu nhau và không thể rời xa. Anh D đã nói với
anh T là cho chị S đi theo và làm vợ mình. Anh T nghe vậy, trong lòng rất sốc
và buồn, thương các con còn non dại. Nhưng trong lúc bực tức, anh T đã đồng ý sẽ
cho chị S đi theo D, nhưng việc gia đình anh, các con nhỏ của anh T phải làm thể
nào. Anh T bảo: “Nếu lấy vợ tao thì mày phải như thế nào. Anh D nói “nếu cho S
theo, sẽ đưa cho T 100 triệu đồng là được chứ gì?”. Lúc này, anh T cũng đồng ý,
anh T hỏi ý kiến anh X, anh X bảo “nếu vợ mày không yêu mày, đi theo làm vợ D,
thì mày phải lấy tiền để nuôi hai con mày, nhưng việc này có liên quan đến bố đẻ
của S, mày phải đi gọi bố đẻ nó đến và gọi thêm người già đến để xem”. T đồng ý
lời anh trai nói, đã đi mời bố vợ (ông G) đến cùng một số người già trong làng
đến xem.
Khi ông G đến
nhà T, sau khi nghe hiểu đầu đuôi sự việc. Ông G bảo “phải trói S và D lại,
không sợ chúng nó bỏ trốn đi ăn lá ngón tự tử”. Thấy vậy, T và X cũng đồng ý,
chỉ chỗ để dây trói cho ông G, ngay sau đó ông G đã tự tay mình lấy dây thừng
trói S và D lại. Anh T thương vợ, xin ông G không trói S, nhưng anh X nói “vợ
em đã làm thế với em, em còn thương à” nghe anh nói vậy, T không phản ứng gì nữa,
để mặc ông G trói S và D lại. Sau đó T yêu cầu D phải gọi điện về nhà bảo gia
đình mang tiền như đã thỏa thuận sang để đưa S về làm vợ và được thả người.
Khoảng 5 tiếng
sau, vợ anh D cùng gia đình mang 50 triệu đồng sang xin chuộc anh D về. Mới đầu
T, X, G không đồng ý, yêu cầu phải đủ 100 triệu. Nhưng sau một hồi thỏa thuận,
gia đình D xin giảm xuống 50 triệu nên đồng ý. Sau khi nhận tiền, ông G đã cởi
trói cho S và D. Sau khi cởi trói, hai gia đình đã cùng làm cơm, cùng tổ chức
ăn với nhau ở tại nhà anh T. Vì xấu hổ, ngại ngùng nên anh D đã lên rừng tìm lá
ngón ăn tự tử. Đến khi gia đình không thấy anh D đâu, đã đi tìm thì phát hiện
anh D nằm thở thoi thóp ở bìa rừng. Do nghi ngờ anh D đã ăn lá ngón tự tử, nên
gia đình đã đưa anh D đi cấp cứu, nhưng không qua khỏi, anh D đã tử vong ngay
sau đó, nguyên nhân tử vong là do anh D ngộ độc lá ngón.
Hành vi trói chị S,
anh D và phạt tiền anh D 50 triệu đồng là vi phạm pháp luật, ngay sau đó ông G,
T, X đã bị khởi tố, truy tố, xét xử về tội
“Giữ người trái pháp luật” quy định tại điểm đ khoản 2 Điều 157 Bộ luật hình sự
và tội “Cưỡng đoạt tài sản” theo quy định tại điểm d khoản 2 Điều 170 Bộ luật
hình sự. Anh T bị xử phạt 05 năm 03 tháng tù giam, anh X bị xử phạt 05 năm tù
giam, ông G bị xử phạt 05 năm 03 tháng tù giam cho cả hai tội.
Hành vi vi phạm của họ
rất đáng trách, xong cũng rất đáng thương. Vì hiểu biết về kiến thức xã hội và
pháp luật hạn chế, vì tư tưởng lạc hậu đã ăn sâu vào tiềm thức của người vùng
cao. Nên còn tồn tại suy nghĩ, khi phát hiện người khác có hành vi sai trái với
mình là được quyền trói, được quyền phạt vạ. Mà không lường được hậu quả, từ
hành vi đó của mình đã xâm phạm đến quyền tự do và quyền sở hữu tài sản của người
khác.
Từ vụ án trên, mang lại
cho chúng ta một bài học đắt giá. Trong cuộc sống thường ngày, nếu chúng ta
phát hiện hành vi sai trái của người khác, cần báo ngay cho cơ quan Công an nơi
gần nhất, hoặc chính quyền địa phương để được giải quyết theo pháp luật. Chúng
ta không được phép tự ý xâm phạm đến quyền tự do, quyền tài sản của người khác.
Một câu chuyện thực tế đau lòng, nhưng vì sự nghiêm minh của pháp luật mà tất cả
hành vi vi phạm đều bị xử lý nghiêm khắc để làm gương cho người khác, nên chúng
ta hãy tuân thủ pháp luật để bớt đi những chuyện buồn.